Thursday, April 20, 2006

Hay yeu nhu chua yeu lan nao

Công nhận với các bác là, trình độ dân trí của người dân trong xã hội ta còn thấp quá. Còn mồ ma anh TYPN, thế nào cũng phải thốt lên: dân An Nam mình ngu thật. Em nói ví dụ, ra đường mình đi xe rất cẩn thận nhưng chỉ cần một thằng nào nó tạt ngang, rẽ ngu ngay trước mặt, thế là mình mắc vạ với nó rồi. Tối em xem Sao Mai trên TV, thấy con gì người thẳng đuỗn chứ chả được curved như bác xích lô, mặt thì nửa dơi nửa chuột, gào thét trên sân khấu. Thế mà, bọn 'phan' bên dưới không biết có phải là thuê không, cứ gọi là tán thưởng nhiệt tình, nhún nha nhún nhẩy, lại còn waving (cùng nhau tạo thành làn sóng theo nhịp nhạc). Em các bác hồi xưa xem Roxette biểu diễn ở Stuttgart với lại Johnson Halliday biểu diễn ở Paris cũng có chút bốc đồng, nhưng còn có nhẽ của nó, chứ bọn tối nay, không gọi là ngu thì gọi là gì?

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, ngu si hưởng thái bình, hình như cũng đúng. Tỷ như việc các bác luôn đi xe khôn, mà nói dại gặp thằng đi ngu nó đâm vào, thế thì chắc chắn là bực tức hơn là khi các bác đi ngu mà bị đâm rồi. Giả sử thị Nở không ngu mà y thị lại thông minh tinh tế như các bác, chắc chắn thị đã rất là khó sống. Chả thế mà ông Nam Cao đã viết như sau: "...đã thế, thị lại bị dở hơi. Nếu không, người đàn bà ấy đã khổ tâm ngay sau khi có chiếc gương đầu tiên...". Phải quá rồi!

Nói như vậy không có nghĩa là em đang cổ xúy cho việc being stupid, là người cứ thật ngu, nhận thức thật kém thì là hay. Em đã nói với các bác là, dân trong xã hội ta có khôn thì chỉ là khôn cái khôn của kẻ khó. Vì thế mà bon chen từ đường đi trở đi. Giai gái thì tính toán vụ lợi cá nhân, khôn vặt. Thật không bằng Chí với Nở ngày xưa, rất trong sáng, không hề tính toán. Thế mới gọi là yêu chứ!

Gái phải chã yêu mới hay! Tình yêu phải có chút gì đó ngu dại khờ khạo nó mới đẹp. Gái hấp dẫn, đáng yêu là gái có tính cách lúc yếu đuối lãng mạn, lúc mạnh mẽ tự tin, dám làm và phấn đấu cho những gì mình muốn: Băng băng rẽ lối vườn khuya một mình, thế mới gọi là tình chứ. Bạn gái em ngày xưa thuộc loại như thế. Hồi đấy nhiều lúc em chê là mềm yếu. Để rồi sau đó, không thể tìm lại được những rung động thật sự ngày ấy nữa.

Đối với ai đã nghiên cứu Chu Dịch thì thấy rằng, thiên can địa chi trong tứ trụ, âm dương ngũ hành đều đủ cả. Sự sinh khắc cân bằng là trung hòa, nhưng trung hòa thì lại là không tốt. Ý em nói vắn tắt chỉ thế này: trong thực tế, người có đại họa đại nạn luôn có đại phúc. Người ta thường nói: đại nạn không chết tất có phúc dầy. Ngược lại, có người suốt đời bình thường, không gặp tai vạ, đau khổ, đời phẳng lặng chẳng qua là vì sống mơ mơ hồ hồ, hời hợt nhạt nhẽo, không có phú mà cũng chẳng có quý. Như thế không thể gọi trung hòa là quý. Quan điểm này dù là trên lý luận hay trong thực tế đều đúng!!! Ngộ được điều này thì thấy rằng, hời hợt nhạt nhẽo là vứt đi, các bác ạ. Mà không thế thì không chỉ phải khôn mà nhiều lúc cũng phải ngu ngu một tí. Hãy yêu như chưa yêu lần nào...

TVT 16-8-2004

1 comment:

  1. The sao khong yeu di!!!!!!!!!!!!
    Yeu di, yeu di. Dang them duoc yeu qua di mat. heheehe

    ReplyDelete