Wednesday, May 31, 2006

The magic formula

The researchers found that the optimum proportion of possible mates to “examine” before setting your aspirations and making your choice is a mere 9% — so at a party with 100 possible mates, it’s best to study only the first nine you randomly encounter before you choose. Examining fewer means you won’t have enough information to make a good choice, examining more makes it likely you’ll pass the best mate by. No doubt the models underestimate the complexity of real mate choice, but the fundamental insight is clear: don’t search indefinitely before choosing, lest you miss out on all the good mates or run out of time altogether.

Source: http://www.timesonline.co.uk/newspaper/0,,176-2190254,00.html

Thú vị. Nhưng có lẽ những điều này nghiệm đúng hơn trong xã hội bọn tây châu Âu, nơi mà mọi người tương đối đồng đều về hình thức, trí tuệ, tài sản và thu nhập. Thế thì mới ngồi đấy và chờ xem có cái gọi là "spark" không. Còn ở ta, gặp được một người tử tế về thể chất và tinh thần đã là khó lắm, lại ngồi mà ngâm cứu xem tại sao "spark missing", chắc cuộc đời chả bao giờ tìm được lời giải.

Cái này gợi nhớ đến Maslow's theory về hierarchy of needs, triết phết. 8-}


Friday, May 26, 2006

Muc dich song

Kệ mẹ những đứa nào, ở đâu nói là sống là để thế này, thế nọ, hay là sống vì cái gì. Nói ai chả nói được. Đơn cử� một vấn đề đơn giản, là như mình đây có thể đăng đàn diễn thuyết về các tác hại của thuốc lá, và các cách có thể để bỏ thuốc, mà chắc chắn là nói hay ấy chứ. Thế mà mình vẫn cứ hút thuốc. Vậy mới hay, nhận thức mà không xuất phát từ chính mình thì chả có ý nghĩa gì. Sống mà không tự có chính kiến, cứ phải nghe đứa khác thì rất nguy.

Sống là vì những người xung quanh mình thôi. Nếu không phải như thế thì mình đã dùng tiền tiết kiệm đi du lịch thế giới chuyến cho nó sướng. Nếu không phải như thế thì mình đã thoải mái be-myself biết nhường nào.

Wednesday, May 24, 2006

As strong as water, as gentle as water

Làm ngư­ời cần phải học đ­ược bản chất của nư­ớc. Nư­ớc có là loại vật chất hết sức đặc biệt. Thứ nhất, lấy nhu thắng c­ương. Trên đời này không có gì mềm yếu hơn n­ước, như­ng nó lại có thể đẩy đổ, san bằng các vật cứng, nước chảy đá mòn. Thứ hai, nước là chất vô hình, tức là không có hình dạng cố định, nhưng nó bao giờ cũng dựa vào môi trường bên ngoài mà luôn luôn biến đổi không ngừng, do đó nó lại có hình – hữu hình vì nó tuân theo tự nhiên. Thứ ba là nó tuy tư­ới tắm cho vạn vật nh­ưng lại chịu thân phận thấp hèn, luôn ở chỗ trũng nhất, thấp nhất, cho nên không ai đố kỵ, tranh giành với nó. Thứ tư là, nó có lòng bao dung rộng lớn, như biển cả tiếp nhận hàng trăm con sông đổ về, mà không bao giờ có chuyện ngược lại.

Cần phải học phẩm cách của n­ước, luôn luôn yên ổn trong mọi tr­ường hợp, kể cả ở vị trí thấp. Tâm hồn cũng phải giống như­ nư­ớc, vừa sâu sắc, vừa thâm trầm, nhưng vẫn thân cận gần gũi với mọi ng­ười. Giữ giữ lời hứa, chân thành giống nh­ư nư­ớc. Nhanh nhạy và cương quyết nh­ư nư­ớc, thấy thời cơ là hành động, cứ như vậy, ắt chiến thắng tất cả.

Tri thong minh

Có vũ khí sắc bén, nhưng chớ để lộ ra ngoài!

Người xưa nói: Sắc đẹp thì không cần phải che chắn, nh�ưng trí thông minh thì vẫn cần phải có tấm chắn che chở. Ý nói là, sắc�đẹp�thì không thể mê hoặc đ�ược ngư�ời có ý chí kiên cư�ờng, như�ng thiên kiến và thói xấu của con ng�ười thì rất khó có thể tự biết và điều khiển. Cái nguy hại của việc tự cho là thông minh lớn hơn sự dụ dỗ mê hoặc của thanh sắc đối với con ng�ười bình th�ường. Ng�ười thật sự thông minh là phải biết che giấu nó đi không để lộ ra ngoài, hoặc không phải gặp lúc nguy cấp, nư�ớc sôi lửa bỏng thì không tùy tiện đem dùng, cần phải giả ngây giả ngô để ng�ười ta không ghen ghét.

2 job quitting letters on April 7

Mình đã viết thế này:

...Với nhiều người, viết đơn xin thôi việc đơn giản chỉ là ghi mấy dòng: “Vì lý do riêng, tôi xin nghỉ việc tại công ty kể từ… Tôi xin cám ơn lãnh đạo và các bạn đồng nghiệp… v.v.”. Nhưng đối với tôi, đơn giản vậy là chưa đủ. Quan sát một số đồng nghiệp đã thuyên chuyển công tác trước đây, tôi rất ái ngại trước việc quan hệ giữa họ với công ty cũ bị sứt mẻ, và họ vẫn tiếp tục bị chỉ trích, nêu gương xấu sau khi đã rời khỏi công ty. Tôi nghĩ, việc gì phải khổ thế! Chúng ta dù sao cũng có phải bộ Xây dựng đâu? Trong nhận thức của tôi, ông là người tài giỏi và am hiểu cuộc sống, nên tôi không dám bình luận và lý luận gì ở đây, song, tôi có quan điểm riêng của mình và tôi không thay đổi nó cho dù điều gì xảy ra. Tôi biết rất chắc chắn rằng tôi luôn nhận ra vấn đề rất rõ ràng và mạch lạc ngay từ cái nhìn đầu tiên. Với tôi, không phải bạn chưa chắc đã là thù, cũng như, hạnh phúc không phải là một cái chăn hẹp, người này co thì người kia hở (ngược lại với cách nói của Nam Cao). Tôi rất ái ngại khi Win-Lose lại là paradigm tư duy bên trong công ty ta, mà nhẽ ra nó chỉ được áp dụng trong những mối quan hệ có ít lòng tin.

Với suy nghĩ như vậy, cho phép tôi được bày tỏ đôi lời với ông. Như trong một bài hát có câu: “Lòng trai tráng rộng lớn như biển khơi”, khi viết những dòng này, tôi hoàn toàn quên đi những điều gọi là khó chịu, căng thẳng, toan tính được mất, nguyện vọng không thành, và những tình tiết mà có thể thay đổi lúc này lúc khác. Chỉ mong ông, từ một địa vị cao hơn, hãy đặt mình vào địa vị tôi để nhìn nhận sự ra đi này với một tấm lòng cao cả. Ở đây, tôi không xin lỗi ai cả. Chỉ vì cái duyên được biết và làm việc với ông vài năm và sự kính trọng mà tôi luôn dành đến ông nên đã nhiều lần tôi phân vân giữa đi và ở, và bây giờ mới viết đơn xin thôi việc với cả tâm huyết thay vì chỉ vài ba dòng có tính chất thông báo...

Thế mà cuối cùng mình đã nộp cái này:

Kính thưa ông Giám đốc,

Tôi đã quyết định thay đổi mục tiêu nghề nghiệp và đi theo một hướng mới để tìm kiếm các cơ hội phát triển. Việc này là một quyết định được cân nhắc kỹ và là một quyết định khó khăn, vì� như vậy tôi sẽ không còn được làm việc tại công ty RD do ông làm giám đốc nữa.

Tôi rất hài lòng và tự coi đó là một vinh dự lớn khi được làm việc tại công ty RD do ông lãnh đạo trong hơn 3 năm qua. Trong quá trình làm việc tại đây, tôi đã may mắn được làm việc với những đồng nghiệp tốt, chuyên nghiệp và đặc biệt là ông giám đốc đầy tài năng và chuyên môn rất cao. Tôi xin chân thành cảm ơn công ty nói chung và cá nhân ông giám đốc đã tin tưởng và giao cho tôi nhiều công việc tuy đầy thử thách nhưng cũng rất thú vị trong suốt thời gian vừa qua. Tôi chân thành cầu chúc cho ông và công ty RD sẽ đạt được những thành công mỹ mãn hơn nữa.

Tôi xin được nghỉ chính thức từ hết ngày 31/3/2006, tuy nhiên tôi sẽ rất hân hạnh được giúp công ty trong việc tuyển chọn hoặc đào tạo nhân viên mới thay vào vị trí của tôi trong một thời gian ngắn tiếp theo nếu công ty có nhu cầu.

Một lần nữa, kính chúc công ty RD và cá nhân ông giám đốc ngày càng thành công trong sự nghiệp của mình.

Chết cười. Mình giả dối quá =))