Friday, October 27, 2006

Paul Anka: The guys get shirts - LOL


Paul Anka – Lebanese Canadian, 1950’s teen idol, and semi-celebrity cleverly hidden from the public view for a few decades - has a new album out.

I suppose Anka deserves a little credit: At least he wasn’t a never-was. Even though most people has no clue who he is, he’s still got a name in the biz, and he knows how to use it to get air time.

This wouldn’t be so bad, if he had done something new and different and cool. But no, Anka has recorded songs by Van Halen, The Cure, Nirvana, and a host of other bands, which all arranged to a lounge/ swing beat.

When I listened to Paul Anka and his orchestra doing a downright embarrassing rendition of Van Halen's "Jump", all I thought of was "what the hell?", followed by "what's so great about this guy?". Granted, the orchestra was spectacular. But Anka himself just seemed like a two cent lounge singer with a smarmy expression and annoying mannerisms. Is there something I'm missing?

Link: http://www.noisetank.com/integrity/

Wednesday, October 25, 2006

Về những người bạn 360...

Bép đi tiến sỹ ở Mỹ về

Photobucket - Video and Image Hosting





Cam đánh ghen (Cool! Anh thích!)

Photobucket - Video and Image Hosting





Cam và Bép (Anh ghét!)

Photobucket - Video and Image Hosting

Monday, October 2, 2006

Hèn: Miss World 2006 và tinh thần thể dục của dân Việt


Cuộc thi hoa hậu thế giới năm 2006 tại Ba Lan vừa kết thúc. Mai Phương Thúy, hoa hậu đại diện cho Việt Nam lọt vào top 17 người đẹp đứng đầu cuộc thi. Phóng viên báo “Cải Xanh” có cuộc trò chuyện với tôi nhân dịp này.



Thưa anh Râu, trước đây anh đã đánh giá rất tiêu cực về nhan sắc của Mai Phương Thúy. Cuối cùng kết quả cuộc thi lại vẻ vang thế này, anh có cảm thấy hài lòng không?

Mừng chứ. Mai Phương Thúy là cái đứa nào thì tôi quan tâm làm gì, nhưng tôi mừng là mừng cho sự nghiệp chung. Dân ta xưa nay toàn khôn nhà dại chợ, đơn cử cái bọn Việt Nam Airlines trong nước chuyên bay chậm hoãn chuyến mà có xin lỗi hành khách bao giờ đâu, ở nhà tinh tướng là thế mà đi ra nước ngoài làm ăn thế nào bị nó phạt cho hàng triệu tiền tây cũng phải chịu đấy. Bây giờ thì khác rồi, với cuộc thi này, có thể nói ta ra chợ cũng kinh của nó. Chưa bao giờ tinh thần dân tộc Việt lên cao như lúc này.


Chúng ta đã khôn ngoài chợ như thế nào, thưa anh?


Chúng ta khôn, vì đã giành được kết quả nhất định bằng vào thực lực có hạn, thậm chí bằng vào sức mạnh đoàn kết chúng ta đã buộc ban giám khảo phải thay đổi cả luật chơi.


Tại cuộc thi bọn nó bảo, một hoa hậu thế giới không chỉ là cô búp bê đi qua đi lại với vương miện đội trên đầu, nhưng còn phải hội đủ tư chất thông minh và có một đời sống nội tâm sâu sắc. Nghe chúng nó nói thế thì ta đi về mẹ nó luôn cho nhanh. Ta phải có cách lách của ta chứ!


Người Việt ta vốn nhỏ bé, giỏi xoay xở. Biết mình không có năng khiếu, khả năng tự có gì, hoa hậu nước ta đã không mất thời gian vào các trò phù phiếm như dự thi hoa hậu biển, hoa hậu tài năng, hoa hậu thể thao và hoa hậu thân thiện, mà đã trông chờ vào sự cứu cánh đúng đắn là sự bầu chọn của cộng đồng sử dụng Internet Việt Nam. Tôi được biết, trên các diễn đàn người ta đã chia sẻ đường link bầu chọn, thậm chí tôi còn nhận được thư rác (spam) cổ động hãy bầu cho Mai Phương Thúy và gửi kèm sẵn đường link chỉ việc bấm. Có người thạo công nghệ thì còn lập chương trình tự động với tốc độ cứ mỗi phút bầu được một cái (gồm tạo lập e-mail, đăng ký bầu chọn, và tự động mở đường link được cung cấp bởi ban tổ chức trong e-mail đó). Đúng là giỏi của nó. Kết quả là thay vì chọn 16 người vào vòng trong, thì Mai Phương Thúy nhà ta được số bình chọn qua mạng cao ngất ngưởng nên ban tổ chức đành phải cho vào nốt thế là thành 17.


Anh có nghĩ thế thì như là vứt xương cho chó gặm không? Bởi nếu tử tế thì số thí sinh vào vòng 2 sẽ vẫn là chỉ 16 kể cả Mai Phương Thúy?


Cần nói rõ là bàn tiệc chỉ có 16 chỗ, chỗ thứ 17 không được tính đến từ trước, không ghế ngồi không dao dĩa nên cần gặm như chó dưới gầm bàn thì cũng phải gặm. Người của ta có xinh đẹp, tài năng gì mà đòi vào 1/16 một cách đàng hoàng. Tôi hài lòng với kết quả 1/17. Ít nhất thì Mai Phương Thúy đã không khiến cho ai đó xứng đáng vào 1/16 mà bị gạt ra. Đấy là mục đích, và chúng ta đã đạt được nó, mọi thứ khác không quan trọng.


Ý anh thế nào mà lại nói hài lòng với kết quả 1/17?


Hoa hậu thế giới là người được mong đợi sẽ đóng góp hình ảnh của mình một cách tích cực cho thế giới theo một cách nào đó như là hình ảnh của hòa bình, hữu nghị, hình ảnh tượng trưng cho chân thiện mỹ. Người của ta chưa đủ trình để đóng một vai lớn như thế, vậy nên dừng lại ở đây lại là tốt. Nhà thầu bé không đủ năng lực để thực hiện gói thầu lớn tốt nhất đừng tham gia để tránh tổn thất cả về tài chính lẫn danh tiếng. 1/17 là được là vì thế.


Xin hãy nói thêm về một chủ đề lớn hơn, đó là tinh thần Việt mà anh đã nhắc đến từ đầu?


Người Việt dường như rất thích cái câu này: Phải có danh gì với núi sông, mà theo tôi rất chi là nông nghiệp, chẳng có gì là hay ho. Tinh thần Việt trọng danh hơn trọng thực, thế nên mới đua danh tranh tiếng, hận nhau suốt đời chỉ vì một lời chê, rồi thì “gà tức nhau tiếng gáy”, “mua danh ba vạn bán danh ba đồng”, vay tiền vay gạo làm đám cưới, đám tang, khao làng khao xã linh đình để lấy tiếng tăm.


Có thời phong kiến mạt vận, ngân khố trống rỗng, triều đình liền nghĩ ra cách đem bán một số chức tước có danh mà chẳng có quyền, cũng thu được khối tiền dùng vào việc đắp đê chống lụt.


Trong thời thực dân thối nát đô hộ, Nguyễn Công Hoan có viết truyện “Tinh thần thể dục” (ốm gần chết cũng phải đi. Lệnh quan như thế. Ai cũng lấy cớ ốm yếu mà không đi, thì người ta đá bóng cho chó xem à?), thật là buồn cười vỡ ruột.


Ngay gần đây khi đội bóng đá nước nhà tham dự giải Seagames, nhân dân ta cổ vũ ác liệt lắm, đến nỗi người ta gọi cái sân vận động ấy là cái chảo lửa, thật cũng chẳng quá sai. Thế mà cuối cùng ta thua, khán giả chúng ta bèn bỏ về hết, mặc cho đội bạn đứng nhận giải với cái sân không. Đúng là tinh thần thể dục của Nguyễn Công Hoan còn mãi.


Tinh thần Việt và hoa hậu Mai Phương Thúy, xin anh cho ý kiến kết luận?


Phải có danh gì với núi sông: Cái danh ấy, nếu nó được mang đến bởi thành quả, thành công, là chuyện tốt, chuyện hay, cần được nêu gương, đáng nên học tập, vì những cái danh ấy là do công sức phấn đấu, thực tài thực lực, lao động sáng tạo mà ra. Cuộc sống phát triển, tất cả là do những cái kết quả từ mồ hôi nước mắt ấy.


Còn khi cái danh vô ích ấy không chỉ được người chung quanh vị nể, mà còn có bằng, có sắc, có giấy chứng nhận làm chứng loè thiên hạ, nhất là khi danh hão lại có thể dẫn tới cái lợi thật, rồi từ lợi lại đẻ ra danh cao hơn, thì xã hội Việt Nam quả là một túi phân, luẩn quẩn, tắc tịt và thối hoắc.


Cứ tiếp tục thi hoa hậu theo cách này, kiểu gì chúng ta cũng lọt vào vòng trong nhờ sự lựa chọn qua mạng của khán giả, nhưng từ vòng trong người ta lại đánh giá thí sinh qua chính sắc đẹp và tài năng của họ chứ khán giả không còn quyền bình chọn nữa. Vậy muốn có thứ hạng cao thí sinh tự phải có thực tài thực lực, mà đã có thực tài thực lực thì còn cần gì phải nhờ khán giả bình chọn qua mạng nữa?


Cái câu Phải có danh gì với núi sông diễn tả một tinh thần Việt chán ngán bế tắc, bất đắc chí và hạn hẹp làm sao.

Xin cảm ơn anh!