Saturday, February 14, 2009

FABBA = Fucking ABBA

Trước tiên phải giải thích với người hâm mộ là cụm từ "Fucking ABBA" không có ý deface ban nhạc ABBA xịn của Thụy Điển, mà chỉ là một từ bổ nghĩa giúp phân biệt FABBA với các ban nhạc nhái tribute ABBA khác. Kiểu như nếu ta có các ban nhạc nhái Red ABBA, Pale ABBA thì đây ta cũng có cả Fucking ABBA vậy.

Nếu có một "Hội bảo vệ người nghe nhạc" hoạt động với tôn chỉ tương tự như hội bảo vệ người tiêu dùng, những show diễn như show của FABBA ở nhà A1 Triển lãm Giảng Võ thậm chí không được phép tổ chức, cũng như sữa nhiễm melamine không được phép bán vậy.

Ngay từ đầu, tôi đã có đôi chút ngần ngại khi mua vé đi xem buổi biểu diễn này. FABBA, chỉ riêng cái tên đã thấy củ chuối, nhìn vào tên nhóm đã thấy ngay họ không phải là những nghệ sỹ unique, original, thậm chí không phải là nghệ sỹ.

Dù sao cũng đã có không ít trường hợp các ca sỹ cover lại những nhạc phẩm nổi tiếng của các ca sỹ, nhạc sỹ khác mà lại mang đến những cảm xúc mới mẻ cho người nghe và thành công hơn cả những ca sỹ gốc. Ví dụ như Joe Cocker với Come Together, Sean Connery với In My Life (đều cover lại của the Beatles).

Với lại, khi the timing is right thì những sản phẩm giẻ rách cũng có thể tiêu thụ được. Trong đêm đội tuyển bóng đá VN thắng, thì có những thứ đắt mấy người ta cũng mua. Còn trong dịp tết mà chiếu phim "Đẹp từng xăng ti mét" thì cứ gọi là đắt khách thôi rồi. FABBA and/or những người tổ chức show ca nhạc này hẳn cũng ăn theo dư âm của bộ phim musical "Mamma Mia", cũng như album nhạc Mamma Mia đã đứng đầu bảng xếp hạng của Mỹ trong nhiều tuần của năm 2008.

Vậy là tôi mua vé đi xem. Ít nhất, sẽ được nghe những bài hát hay trong một không gian rộng bằng hệ thống trang âm chuyên nghiệp, tận hưởng không khí sôi động khi người xem thậm chí có thể hưởng ứng theo âm nhạc một cách cuồng nhiệt, và các ca sỹ trên sân khấu có khi lại nhảy được gần như trong phim Mamma Mia. Tôi đã nghĩ thế.

Hóa ra không phải. Các thành viên FABBA thậm chí không có tên riêng, vì họ dùng tên của các thành viên ABBA xịn để giới thiệu. Trang phục, cách đi đứng, thậm chí cách hai nữ ca sỹ quay mặt vào nhau khi hát "Take a Chance on me" đều sao chép của ABBA xịn chứ không có sáng tạo gì riêng, chỉ có điều, dường như họ đã copy ABBA xịn bằng một cái máy photocopier cũ rích cho nên bản sao mới thật là mờ nhạt một cách thảm hại. Giọng nữ lúc thì the thé, lúc thì sai cả nhạc như hát karaoke vậy, còn giọng nam lúc hát đoạn điệp khúc trong "Honey honey" thậm chí nhòe đến mức tôi không thật sự chắc chắn là anh ta có hát đoạn đấy hay không, hay là bỏ đi và chỉ chơi nhạc theo giai điện như trong musical Mamma Mia. (btw, đoạn này của ABBA xịn nghe cũng khá dớ dẩn).

Và các nữ ca sỹ thậm chí không biết nhẩy. Đểu thế chứ lại. Thế thì thà đứng im trên sân khấu cho xong, đừng nên di động.

Nghe nói, công ty tổ chức buổi biểu diễn này đã thuê mấy lớp sinh viên đi đón ban nhạc này từ sân bay về, có cả băng rôn, hoa, biểu ngữ đủ cả, đón xong mang về dán đầy trong nhà A1. Băng rôn viết: "WELOVEFABBA".

Chất lượng âm thanh của buổi diễn mới thực sự là thảm họa. Đi xem show gì mà nghe không bằng biểu diễn văn nghệ quần chúng mừng đảng mừng xuân ở vườn hoa Con Cóc. Suốt buổi diễn tôi đã muốn hét to "ĐM thằng điều khiển trang âm", và sau cùng tôi quyết định tội của thằng này có thể được giảm nhẹ vì nhà A1 Triển lãm Giảng Võ hoàn toàn không thích hợp với các show diễn như này, bởi nó vốn là nhà triển lãm, trưng bày, với bốn bề là tường gạch và bê tông. Mà như thế thì đấy là vật liệu không hút âm, tức là âm thanh sẽ phản xạ tứ tung và người nghe sẽ không còn được nghe âm thanh trong sáng, rõ nét nữa. Hình như ngày xưa ở Côn Đảo, các tù nhân từng bị tra tấn bằng cách bị cho vào thùng phi sắt rồi có người đứng ngoài gõ. Như vậy cũng không rõ phản âm hay lỗi của người điều khiển trang âm đã khiến cho tiếng bass, tiếng trống đặc biệt là trong những bài sôi động như Gimme Gimme trở nên có hiệu quả giống như khi bạn tự khum khum lòng bàn tay rồi tát vào tai mình vậy, tức ù tai mà không thấy "bốc".

Nếu có gì đó thú vị đối với tôi khi đi xem show diễn này về, thì đó là trình độ Anh ngữ rất tốt của những người đi xem, mà trong số họ già trẻ đều có cả. Họ hiểu hầu hết những lời người trên sân khấu nói và hát theo rất chuẩn xác.