Thursday, June 19, 2008

Chạy được chưa?


Từ đầu năm đến giờ và đặc biệt là 2 tháng nay, thị trường chứng khoán Việt Nam đã sụp đổ hoàn toàn khi mà giá mọi cổ phiếu hàng ngày đều giảm hết mức cho phép (trừ thứ 7, Chủ nhật) và những ai có cổ phiếu thì không thể bán được, rất đơn giản là vì hầu như không có ai mua.

Thế mà trong các ngày 13/6, 16/6, 17/6 thị trường bất ngờ có 3 phiên lên điểm liên tiếp. Đây lại là một dạng khác của tình trạng củ chuối, khi mà trong 3 phiên này lại chỉ có người mua vào, hầu như không có người bán ra. Nhiều người hăm hở đi rút tiền tiết kiệm nộp vào tài khoản chứng khoán, có người bán đô la đổi sang tiền Việt để nộp vào, những mong làm lại cuộc đời. Một người tôi quen hỉ hả giả lả: tài khoản hôm trước là 200 triệu, đến giờ đã được 250 triệu rồi. Phải mua thêm vào để đón giá lên.

Cần phải nói thêm, trước đó nữa, vào tháng 11/2007 tài khoản này có số dư 2 tỷ.

Nhưng tôi thì đã làm ngược lại. Mặc dù coi như đã thoát khỏi chứng khoán từ lâu, tôi vẫn còn vài trăm trứng thối trong tài khoản với giá trị rất nhỏ, chỉ còn vài triệu - ít quá nên coi như đã hết rồi. Tôi nhận định đây là cơ hội cuối cùng để nhảy ra khỏi đoàn tầu mất phanh đang lao như điên xuống vách núi. Mấy tháng nay, ai cũng biết điều này và ai cũng cố thoát ra, nhưng khi mọi người cùng bán thì lấy ai là người mua? Còn bây giờ, tầu tạm dừng lại, bên dưới mọi người đòi lên nhao nhao.

Lệnh bán của tôi phát ra, khớp nghe đánh sụt một cái. Rõ ràng là như thế. Tôi nghe thấy thế. Tôi nghe thấy cả tiếng cái thằng mua được trứng thối tôi bán rú lên vì mừng rỡ. As of 17/6/2008 tài khoản của tôi thế này:

No more stocks!

18/6/2007, đoàn tầu chứng khoán Việt Nam đang đi lên bỗng nhiên đảo chiều tuột dốc, ngựa quen đường cũ, lại lao tiếp xuống hố sâu đầy rắn rết trong tiếng la ó thất thanh của đàn bà, tiếng chửi thề văng vẳng của đàn ông là những nhà đầu tư dài hạn chiến lược bất đắc dĩ.

Cái gì cũng chỉ có thời điểm. You had the chance, you turned it down. Now I've got this for you:

ĐCM những thằng nào
Giờ này vẫn cứ mua vào bán ra

No comments:

Post a Comment