Sunday, November 11, 2007

The Bourne Ultimatum: Finally a good movie for my weekend


Vừa xem xong The Bourne Ultimatum, một phim hành động hấp dẫn của năm 2007. Các tình tiết diễn biến rất nhanh mà hợp lý chứ không tô vẽ kiểu bố láo ăn cắp như các phim James Bond. Khi mà Hollywood đã làm quá nhiều phim hành động có các pha rượt đuổi bằng ô tô trên đường, ám sát, bắn tỉa, đấm nhau, gài mìn (thể nào khi gài mìn cũng có cái đồng hồ điện tử đếm ngược để cho đối phương còn biết thời gian mà tháo gỡ, LOL) mà mình đã xem rất nhiều thì Bourne Ultimatum quả là một điểm sáng của năm khi mà vẫn hấp dẫn đến độ khiến cho người xem không thể đoán trước được kết thúc của phim. Thuộc thể loại tương tự là series Prison Break, series phim cũng bám quanh cái lõi là cuộc chiến đương đầu với CIA, những kẻ được mô tả là nắm trong tay sức mạnh công nghệ khủng khiếp, công cụ tài chính dồi dào và sức mạnh chính trị ở mức chính phủ, cho phép chúng dễ dàng biết bất cứ ai đang ở đâu, đang nói gì, đang đi hướng nào, kiểm soát tài khoản tiền trên toàn cầu và có thể bắt cũng như ám sát người bên ngoài biên giới nước Mỹ. Bourne cứ phải là được Series Prison Break gọi bằng cụ. Highly recommended.

Mình thích phim ảnh, nhưng đi xi-nê nhất là ở Việt Nam thì không thực sự thích thú lắm. Lý do là phim không thực sự mới, khán giả văn hóa thấp; chất lượng rạp, bao gồm cả âm thanh và hình ảnh, xoàng. Trong những nguyên nhân làm cho âm thanh ở rạp kém dù nhiều rạp đã có cố gắng đầu tư trang thiết bị hiện đại là tất cả các rạp ở ta khi chiếu phim nước ngoài đều sử dụng hình thức đọc thuyết minh, mà như thế thì âm thanh thật của phim bị ảnh hưởng nặng, có lúc chả thấy hiệu quả gì, thứ nữa là dịch rất hay sai và không diễn cảm. Ví dụ như lúc trên trên màn ảnh các nhân vật nam nữ đang diễn trò mây mưa thì cái giọng thuyết minh đần độn nhạt nhẽo và vô cảm cứ xướng lên ông ổng chả còn tí lãng mạn nào, còn khi các pha hành động diễn như chớp ra thì nhà rạp lại phải vặn bé volume để tiếng thuyết minh còn có thể nghe thấy được. Cách đây một quý, mình nhịn ăn sáng một tuần mua vé giá tận 5 vạn đồng để đi xem phim Harry Potter and the Order of Phoenix. Xem xong thì mình biết là từ nay các rạp chiếu phim ở Việt Nam sẽ không móc được một đồng nào từ túi mình ra nữa. Rạp chỉ dành cho những đứa câm điếc về ngoại ngữ và trai gái chim nhau. Từ nay ta về ta tắm ao ta, dù to dù bé ở nhà vẫn hơn. Tốn có 2 cân điện mà chả phải đi đâu, muốn nằm, muốn ngồi hay nửa nằm nửa ngồi tùy thích. Một bộ phim tiếng Anh ngoài nội dung hấp dẫn lại thêm ânh thanh và hình ảnh hoành tráng quả là một cách không tồi để tiêu một buổi chiều Chủ nhật tại nhà.

2 comments: