Wednesday, August 13, 2008

Russians the rapists


Dạo này tìm hiểu lịch sử là một trong những sở thích của anh các bạn ạ. Nhân dịp quân Nga đánh với Georgia anh vừa đọc một loạt bài về hồng quân (red army) Liên xô cũ, và thấy có một vài số liệu rất nổi bật, đó là số phụ nữ đông Đức bị hồng quân hãm hiếp từ 1945-1948 ước đạt tới 2 triệu người mỗi năm.

Thế này thì dân Gruzia có hơn 4 triệu, giả sử trong đó số phụ nữ từ 8-80 tuổi là 2 triệu, thì quân Nga cũng chỉ hiếp trong một năm là hết không chừa một mống. Quả là vãi lìn!

Anh nhớ hồi bé, một trong những thú vui được anh mong chờ hàng tuần trên đài Tiếng nói Việt Nam là chương trình Kể chuyện cảnh giác từ 7h-7h30 và sau đó là chương trình Văn nghệ truyền thanh vào các tối thứ 7. Hồi đó, Liên xô là đồng chí tốt của Việt Nam chúng mình, và các chương trình văn nghệ phục vụ mục đích tuyên truyền của đảng dĩ nhiên phải có nhiệm vụ giúp cho bà con ngu dân hiểu rõ điều ấy. Vậy nên Văn nghệ truyền thanh thứ 7 hay phát kịch về Liên xô. Kịch thì nhiều lắm, nhưng anh rất xúc động và không thể nào quên vở kịch này, đại để như sau:

Có thằng lính Liên xô tên là Pi-ốt mà được gọi theo kiểu Đức là Peter, che chở, nào cho ăn, cho bú, cho mặc một đứa con gái Đức trong vùng giải phóng. Chuyện vỡ ở, thằng lính Liên xô bị kỷ luật v.v. nhưng rồi mọi người cũng hiểu ra, và tình thương mến giữa hồng quân Liên xô và nhân dân Đức vùng giải phóng càng thêm thắt chặt.

Moral of the story:

1. ĐM mấy thằng Anh Tú, Đức Hải, Chí Trung, Minh Hằng (diễn viên chính nhà hát Tuổi trẻ dàn dựng vở kịch nâng bi hồng quân). Hóa ra chúng mày toàn Tố Hữa cả, vinh thân phì gia bán cả lương tâm nghệ sỹ.

2. Thời buổi này Internet đã làm cho thông tin đa chiều trở nên
vô cùng dồi dào. Một khi đã không cho báo chí tư nhân mở ra, nếu nhà nước chúng mình không cấm nốt cả Internet thì cũng bằng không.

No comments:

Post a Comment