Saturday, April 19, 2008

Đừng nói với tôi bằng thứ tiếng Việt nhà quê đó!

Tôi đang nói với 2 đại diện của một công ty du lịch lữ hành. Kỳ nghỉ 1/5 này cả văn phòng chúng tôi sẽ đi du lịch nước ngoài, một nước đông nam Á, theo ngân sách cho phép. Sự căng thẳng trong tôi đang dâng cao, tôi nhìn hai đứa kia trừng trừng, một cái nhìn khinh bỉ. Trước mặt tôi là hai thanh niên một nam một nữ, không khó đoán chúng là những thanh niên nông thôn ra tỉnh lập nghiệp, loại người đang làm đầy ự và tắc nghẽn các thành phố lớn ở Việt Nam. Và ngôn ngữ của chúng mới thật là sự tra tấn đối với một người nói tiếng Việt chuẩn như tôi. Cái gì mà thanh niên nông thôn miền Bắc mà lại dùng những từ sau:

- Vô (vào);
- Ha (ở cuối câu, tương đương: nhé);
- Thối (trả lại tiền).

Không giấu nổi sự khó chịu, tôi hỏi thẳng thừng: Này, các em quê ở đâu mà nói thứ tiếng nửa mùa thế nhỉ?

- Dạ, bọn em quê ở Hà Tây ạ.

Tôi không lạ gì kiểu người thế này. Đàn bà thường rất khó che giấu hoặc tô vẽ nguồn gốc của mình, nơi cô ta sinh ra, cái gia đình mà trong đó cô ta được nuôi dạy. Đàn ông thì khác, trong thời gian ngắn có thể tạo ra một cái vỏ bọc hoàn hảo và trở nên hào hoa lịch lãm như ai nhưng đáng sợ là, vỏ bọc bên ngoài càng giống thật, con người bên trong càng đê tiện và nguy hiểm.

Những người này cố biến mình thành một cái gì đó mà chính mình cũng không hiểu nó là cái gì, thực ra, đáng thương hơn là đáng giận. Nhưng tôi phải nói với chúng là:

- Đừng nói với tôi bằng thứ tiếng Việt nhà quê đó!

6 comments:

  1. Giời ạ, H� T�y nh� em kh�ng n�i như thế đ�u, b�c ạ. Oan qu�. C� chăng th� chỉ thỉnh thoảng ch�m v�o những thứ b� bu�n th�ng b�n mẹt hay d�ng. Tỉ dụ như l�, dưng m�, ấy t�i c� bẩu n� thế đ�u, cải b�p nh� t�i năm nay b� b� n�...v.v. Đại loại như thế th�i. Chứ l�m g� m� đi xa đến "v�", "ha", "h�n", "hứ" đ�u b�c!
    B�c ch�nh phủ đang dụ dỗ nh� em th�nh người Thủ đ�, em c�n đang cố gắng giữ g�n v� ph�t huy c�i nh� qu� đ�, thế m� b�c bức x�c thế th� em c�n d�m ngo ngoe g�??? :(

    ReplyDelete
  2. H� Đ�ng, H� T�y, H� Nam, H� Bắc h� n�o cũng đ�ng qu� cả. Tuy nhi�n anh gh�t l� gh�t c�i kiểu xăng pha nhớt thiếu tự tin v� kh�ng t�n trọng ch�nh m�nh ấy. V� sao thế: Anh gặp rất nhiều người bắc sống ở miền Nam, người th�nh phố th� vẫn thấy n�i tiếng bắc rất r�nh rọt, người n�ng th�n th� tiếng n�i lai tạp linh tinh một c�ch cố �. V� họ kh�ng tự tin ở m�nh, họ nghĩ tiếng của họ l� tiếng địa phương, họ cần phải sửa cho n� hay, đ�m ra kệch cỡm, th� lậu l� v� thế. Merde, người H� Nội v�i S�i G�n ở 20 năm n�i kh�ng bị lai tiếng t� n�o, mấy đứa ranh con địa phương c� khi chưa đi đ�u bao giờ cũng học đ�i tự sửa tiếng, tưởng thế l� hay.

    M� thật sự, v�o S�i G�n sợ nhất gặp phải những �ng d�n n�ng th�n Bắc Kỳ, d� l� l�m bảo vệ, nh�n vi�n phục vụ kh�ch sạn, b�n h�ng ăn hay l�i xe tắc xi, to�n những thằng đểu cả. Đơn cử l�i xe tắc xi người S�i G�n xịn th� đi đến nơi về đến chốn, l�i xe bắc kỳ th� đi v�ng v�o lại c�n xin th�m tiền.

    ReplyDelete
  3. v� đ�y đọc blog anh n�y sợ qu� phải nhảy ra. Chẹp ...

    ReplyDelete
  4. Em c�ng nhận. Bố em hiện cũng đang rất kh� chịu với 1 c� con d�u người Bắc ch�nh cống, v�o SG được v�i năm giờ to�n n�i giọng xăng pha nhớt ấy.

    ReplyDelete
  5. �i "t�nh y�u thời thổ tả"

    Sao muốn gh�t mấy đứa gốc Nam n�i kiểu Bắc thế nhỉ :-?

    ReplyDelete
  6. cậu chửi ch�ng n� l� đ�ng R�u ạ. Chung quy cũng l� th�i nhược tiểu , thiếu tự tin v� học đ�i. Nh�n tiện , cậu cũng thật tinh khi nhận x�t về sự nguy hiểm của mấy thằng nh� qu� tạo vỏ bọc h�o hoa

    ReplyDelete